Câu chuyện người ăn mày tàn tật từng lang thang trên các góc phố để xin ăn kiếm sống qua ngày, sau đó vươn lên bằng ý chí và nghị lực để thành chủ doanh nghiệp giàu có, nhờ bài học đáng giá từ một phụ nữ bình thường rất đáng cho chúng ta suy ngẫm và học tập.
Có một người ăn mày chỉ còn mỗi cánh tay, sức yếu hơn bình thường, không người thân thích nên phải đi ăn xin. Ngày qua ngày anh lần tới từng góc phố, từng ngôi nhà để xin người ta bố thí chút tiền để có thể sống sót.
Một ngày nọ người ăn mày tàn tật đi đến trước sân nhà của một người phụ nữ đang chuyển gạch để sửa sang nhà cửa. Anh tới nơi và chìa chiếc tay độc nhất xin bà chủ bố thí chút tiền. Người phụ nữ bèn chỉ vào đống gạch ở sân rồi nói: Giúp tôi chuyển mấy hòn gạch ra sau nhà, tôi sẽ cho anh 20 đồng.
Nghe vậy người ăn mày vô cùng sửng sốt. Anh nói trong tức giận: “Tôi chỉ còn mỗi một cái tay, bà có lương tâm không mà lại bảo tôi đi chuyển gạch? Số tôi khổ quá, chỉ vì tàn tật và nghèo túng nên mới bị người ta làm nhục thế này!”.
Bà chủ nhà không nói gì, tay phải vắt sau lưng, dùng tay trái nâng hòn gạch lên rồi chuyển nó ra sân sau ngay trước mặt người ăn mày tàn tật.
“Anh thấy đấy,không cần hai tay tôi vẫn làm được điều này. Tôi làm được lẽ nào anh lại không thể?”, bà chủ hỏi.
Người ăn mày thấy mình như đang bị biến thành một kẻ ngốc nghếch và vì vậy đã cố gắng dùng cánh tay còn lại chuyển gạch. Sau hai tiếng gắng sức và với chỉ một cái tay, anh đã chuyển được hết số gạch ở trước sân ra đằng sau, người đẫm mồ hôi và ê nhức hết cả bên vai còn lành lặn.
Bà chủ khi ấy đưa cho người ăn mày chiếc khăn trắng để lau mồ hôi kèm 20 đồng, số tiền kha khá.
“Đội ơn bà”, người ăn mày nói.
“Đừng cám ơn tôi, anh đã dùng chính sức lực của bản thân để kiếm được số tiền đó”, bà chủ nói, rồi tiếp tục công việc của mình.
10 năm sau, một người đàn ông trong bộ comple đắt tiền và sang trọng tới chiếc sân đó. Ông chỉ có một cánh tay và thể hiện cử chỉ trân trọng đối với bà chủ nhà.
“Không có bà tôi sẽ mãi là một thằng ăn mày. Giờ đây tôi đã là chủ một doanh nghiệp”.
Bà chủ thậm chí còn không nhớ nổi mình từng gặp ông chủ tàn tật này, mãi cho tới khi được nghe lại chuyện xưa.
Rồi ông chủ đó nói với ân nhân: “Tôi muốn mời cả gia đình bà ra thành phố để hưởng thụ cuộc sống sung sướng hơn nhằm báo đáp cái ân nghĩa này”.
Bà chủ mỉm cười đáp: “Chúng tôi không thể chấp nhận lời đề nghị đó, bởi vì tất cả mọi người đều có đủ đôi bàn tay”.
Ông chủ tịch chân thành nói: “Xin bà hãy cho tôi đền đáp cái ân nghĩa này, nhờ có bà mà tôi biết thế nào là ý chí và lòng tự trọng. Một căn nhà trên phố không có nghĩa lý gì so với điều bà đã chỉ bảo cho tôi”.
Bà chủ nhà cười và đáp: “Vậy thì ông hãy làm từ thiện bằng cách tặng ngôi nhà ấy cho người nào một tay cũng chả có”.
Trong cuộc đời này, đôi khi một cử chỉ đẹp đẽ và cao cả xuất phát từ sự chia sẻ đơn sơ mà bình dị nhất.
Bạn có đam mê ngành thiết kế vi mạch và bạn muốn có mức lương 1000 usd cùng lúc bạn
đang muốn tìm một Trung tâm để học vậy hãy đến với ngành vi mạch tại SEMICON
HotLine: 0972 800 931 Ms Duyên